Tuesday, April 30, 2013

Tữ Sĩ Đòan Công Tác 72/SCT Nha Kỹ Thuật

Tữ Sĩ Đoàn Công Tác 72

Trung Tá Nguyễn Đức Phó Đoàn 72 Hy Sinh tai Doan Cong Tac 72 Son Tra Da Nang Vietnam
Đaị Uý Nguyen Văn Tùng Đoàn 72 Hy Sinh tai Doan Cong Tac 72 San Cha Danang Vietnam
Thiếu Uý Lê Văn Trung Đoàn 72 Truc Thang Boc Toan bi Ban roi Khu Vuc Duong Mon 545 Deo Mui Trau Quang Nam Vietnam
Chuẩn Uý Nguyễn Trọng Vui Đoàn 72 Hy Sinh Nam O Quang Nam Vietnam Vietnam
Trung Si Hau Truyen Tin va chet cung voi Chuan Uy Nguyen Trong Vui tai NAM O
Chuẩn Uý Nguyễn Văn Nam Đoàn 72 Hy Sinh tại nan Truc Thang Non Nuoc Da Nang VN Vietnam
Chuẩn Uý Phạm Đình Trung Đoàn 72 

Thượng Sĩ Nguyễn Châu Đoàn 72
Thượng Sĩ Nguyễn Thanh Đoàn 72 Hy Sinh tại Doan 72 son cha Danang Vietnam
T/S I Nguyễn Đức Sinh Đoàn 72 Hy Sinh khu Tam Bien Vietnam
T/S I Nguyễn Văn Rất Đoàn 72 Hy Sinh Dong Den Quang Nam Vietnam Vietnam
Trung Sĩ Huỳnh Tân Dũng Đoàn 72 Hy Sinh Toan Dac Biet Quang Nam Vietnam
Trung Sĩ Huỳnh Thanh Phong Đoàn 72 Hy Sinh tại Da Nang
Trung Sĩ Đào Hồng Thuỷ Đoàn 72 Hy Sinh Cong Tac Tam Bien Vietnam
Trung Sĩ Lê Hương Đoàn 72
Trung Sĩ Nguyễn Thành Lai Đoàn 72
Trung Sĩ Nguyễn Văn Bảy Đoàn 72
Trung Sĩ Nguyễn Văn Quang Đoàn 72 Hy Sinh Tại Vietnam Sau Năm 1975 Vietnam
Trung Sĩ Nguyễn Văn Quy Đoàn 72
Trung Sĩ Nguyễn Minh Đoàn 72
Trung Sĩ Nguyễn Muì Đoàn 72 Hy Sinh Son Cha
Trung Sĩ Nguyễn Tươi Đoàn 72
Trung Sĩ Phạm Hùng Đoàn 72 Hy Sinh trong khi thi hanh cong tac Helen Hue Vietnam
Trung Sĩ Tạ Tánh Đoàn 72 Hy Sinh trong khi thi hanh cong tac Helen Hue Vietnam
Trung Sĩ Thaí Phi Hùng Đoàn 72 Hy Sinh tại VN
Trung Sĩ Trần Đức Lương Đoàn 72 Hy Sinh tại nan Truc Thang Non Nuoc Da Nang VN Vietnam
Trung Sĩ Trần Quang Taì Đoàn 72 Hy Sinh trong khi thi hanh cong tac Helen Hue Vietnam
Trung Sĩ Trần Nam Đoàn 72
Trung Sĩ Trương Đình Đức Đoàn 72
Trung Sĩ Vũ Ngọc Hinh Đoàn 72
Trung Sĩ Sử Đoàn 72 Hy Sinh trong khi thi hanh cong tac Helen Hue Vietnam
Trung Sĩ Tư Đoàn 72 Hy Sinh tại nan Truc Thang Non Nuoc Da Nang VN Vietnam
Binh Nhất Trần Phỏng Đoàn 72 Hy Sinh tại nan Truc Thang Non Nuoc Da Nang VN Vietnam

30-4

Nhung Nguoi Vietnam May Man


Cuoc hoi ngo giua Trung Ta Hai Quan My va An Nhan


RFA / Giới Trẻ Nghỉ Gì về Biến Cố 30-4-1975

RFA / Chiến Tranh và Góa Phụ

Đừng Khóc Nữa Sài Gòn / Ngô Thụy Miên - Lệ Thu




Xin Còn Gọi Tên Nhau

Tản mạn về Sài Gòn một ngày cuối tháng Tư



123
caitao-afp-305.jpg
Những người lính VNCH sau ngày 30 tháng 4 năm 1975
AFP photo

Trước khi rời VN, tôi đã sống ở Sài Gòn suốt 34 năm kể từ năm 1975, chưa kể khoảng thời gian rải rác trước đó nữa, tính ra cũng phải 38,39 năm. Sài Gòn đối với tôi, vì vậy, là nơi gắn bó nhất, nhiều kỷ niệm nhất. Dù không sinh ra ở Sài Gòn, trong thâm tâm, tôi vẫn tự nhận mình là người Sài Gòn. Và khi đi xa, cái nơi tôi nhớ nhiều nhất khi nghĩ về VN, tất nhiên, cũng là Sài Gòn.
Đã 38 năm Sài Gòn đổi chủ và đổi tên. Đi qua những biến cố, thăng trầm dữ dội, những sự đảo lộn, đổi trắng thay đen trớ trêu nhất của lịch sử kể từ cái ngày 30 tháng Tư 1975, đi qua những giai đoạn cực kỳ khó khăn và bây giờ vẫn tiếp tục ở giữa con bão của một thời kỳ khó khăn mới, Sài Gòn đã thay đổi nhiều. Rất nhiều.
Chỉ tính riêng dân số, Sài Gòn từ hơn 3 triệu-3 triệu rưỡi người trước năm 1975, bây giờ đã tăng lên trên dưới 10 triệu người. Nhà cửa xây dựng nhiều. Nhiều tuyến đường mới được mở. Nhiều khu đô thị mới được xây. Cửa hàng, quán xá mọc lên khắp nơi. Dân số tăng gấp ba nên lúc nào cũng đông, chật chội, từ trong hẻm nhỏ ra tới ngoài đường lớn, ở đâu và vào bất cứ giờ nào trong ngày cũng đầy người là người.
Nhiều khách du lịch nước ngoài đến Sài Gòn cứ ngạc nhiên không biết người dân thành phố này làm gì mà sao lúc nào cũng thấy có người đang chạy xe ở ngoài đường hoặc ngồi trong quán café, quán nhậu vào những giờ lẽ ra họ phải ở trong các cơ quan, xí nghiệp, nơi làm việc. Họ không biết rằng đối với một số lượng lớn cư dân của thành phố này, mưu sinh là ở ngoài đường chứ không phải ngồi một chỗ, ở một nơi cố định nào đó. Từ những người buôn bán trên vỉa hè, những người bán hàng rong qua các nẻo đường cho tới những người làm việc freelance, và không hiếm khi những cuộc trò chuyện trong những quán café, quán nhậu cũng là thảo luận chuyện làm ăn. Đó cũng là một đặc tính của một thành phố đang phát triển trong một quốc gia mà luật pháp và mọi thứ chưa ổn định, chưa chặt chẽ như Sài Gòn.
38 năm trôi qua, trong diện mạo của Sài Gòn cũng như bên trong nếp sống, nếp văn hóa của người dân có nhiều cái khác, nhiều thứ mất đi, nhiều thứ thêm vào. Thêm đông đúc, ồn ào, ô nhiễm, thêm nạn kẹt xe, tắc đường, những cơn ngập nặng vào mùa mưa, và tai nạn giao thông tăng lên gấp nhiều lần. Cùng với cái thêm đó, ngày càng mất đi những khoảng không gian bình yên hiếm hoi, những ngôi nhà với kiến trúc xưa, những khu phố cổ, những con đường yên tĩnh với hai hàng lá me xanh ngát và sự lãng mạn trong đời sống.
Nhưng vẫn có một số đặc tính đã có từ lâu của Sài Gòn không mất đi, ngược lại tiếp tục được củng cố để trở thành bản sắc riêng của thành phố này. Chẳng hạn, cái tính chất mở. Sài Gòn, như tự hồi nào tới giờ là một nơi “đất lành chim đậu”, luôn mở rộng vòng tay đón nhận người nhập cư từ khắp nơi trên đất nước đổ về, học hành, làm việc, sinh sống. Ai cũng có thể có một chỗ đứng nếu siêng năng, ai cũng có thể thành đạt, thành danh nếu có tài và có chí.
Người Sài Gòn từ hồi nào tới giờ luôn luôn cởi mở, phóng khoáng, không phân biệt người tại chỗ với người nhập cư. Nếu như trước năm 1975, trong giới trí thức văn nghệ tràn ngập dân miền Bắc di cư và dân miền Trung, thì bây giờ cũng vậy, trong lớp người giàu có, thành đạt lẫn văn nghệ sĩ của thành phố rất nhiều người từ miền Bắc vào sau 1975 hoặc từ các nơi khác đến, tạo thành lớp người Sài Gòn mới. Còn người Sài Gòn cũ thì lại ra đi rất nhiều, những năm sau khi thống nhất, khi phong trào vượt biên đang dâng cao.


caitao-afp-75.jpg
Sài Gòn 30/4/01975. AFP photo

Dù bất cứ người ở đâu đến, sau khi sống ở thành phố này một thời gian cũng chịu ảnh hưởng ít nhiều từ tính cách, lối sống của dân Sài Gòn, phóng khoáng, rộng rãi từ suy nghĩ đến cách tiêu xài. Không chỉ chi tiêu cho ăn mặc mà đối với các sản phẩm văn hóa, tinh thần, người Sài Gòn cũng chịu chi nhiều nhất nước, từ sách báo, đi xem phim, xem kịch, đi nghe ca nhạc ở phòng trà hàng đêm. Các mô hình nhà văn hóa, câu lạc bộ kiểu như Cung văn hóa Lao Động, Nhà văn hóa Phụ Nữ, Nhà văn hóa Thiếu Nhi…cũng phát triển mạnh nhất ở Sài Gòn-người dân rất chịu khó bỏ thời gian đi sinh hoạt, đi học thứ này thứ kia-từ bơi, khiêu vũ, tennis, làm bánh, nấu ăn, trang điểm, học ngoại ngữ, học đàn…đủ thứ trên đời. Dịch vụ ở Sài Gòn thì vô cùng phong phú, còn cung cách phục vụ khách hàng thì hơn hẳn Hà Nội mấy bậc.
Cùng với tính chất mở, là tính chất tiên phong. Cái gì ở Sài Gòn cũng xuất hiện trước, đi trước, dù không phải bao giờ cũng về đích trước.
Tính chất hội tụ. Nếu như nước Mỹ là vẫn được xem là một melting pot của thế giới thì Sài Gòn cũng vậy, là melting pot của cả nước. Mọi thứ từ nơi khác khi du nhập vào Sài Gòn được hòa trộn thành cái chất riêng của Sài Gòn. Một thành phố có lối sống nhanh, hiện đại. Ai đang ở nơi khác, cảm thấy trì trệ chỉ cần vào Sài Gòn một thời gian, nhập vào cái sức sống hừng hực của thành phố là lại thấy mình năng động lên. Nhưng đôi khi Sài Gòn cũng làm người ta ngộp vì sự đông đúc, ồn ào từ sáng đến khuya, ngộp không khí lẫn ngộp thông tin. Lại cần phải lánh đi đâu đó một thời gian để lắng lại.
38 năm. Sài Gòn không còn là Hòn ngọc Viễn Đông một thời. Sài Gòn, dù phát triển nhiều, nhưng lại xô bồ, ngổn ngang, hỗn độn, do đó cũng xấu xí hơn. Cơ sở hạ tầng, quy hoạch tổng thể, đường xá, giao thông công cộng…chưa theo kịp với đà tăng dân số. Cái sự “ngọc nát vàng phai” ấy không chỉ nằm ở bên ngoài. Trong sự xuống dốc chung về mặt đạo đức xã hội của cả nước, con người Sài Gòn cũng mất đi nhiều nét đẹp, thêm nhiều cái xấu, tỷ lệ tội phạm, nạn cướp giật, tham nhũng cũng nhiều hơn, trắng trợn hơn.
Ở vào thời điểm của đầu thế kỷ XXI này, nếu so sánh với nhiều đô thị của các quốc gia phát triển, Sài Gòn về nhiều mặt vẫn chưa phải là một đô thị đúng nghĩa. Và ở VN cũng chả có thành phố nào đạt được tiêu chuẩn này.
Một đô thị chưa thể gọi là đô thị khi các phương tiện giao thông công cộng chưa phát triển, khi chưa quy hoạch thành từng khu vực riêng biệt: khu hành chính, khu thương mại, khu công nghiệp, khu giải trí, khu dân cư…chứ không thể khắp nơi trên thành phố nhà nào cũng mở cửa làm ăn, buôn bán, khu dân cư ở lẫn với khu buôn bán, văn phòng, trường học, nhà máy, quán nhậu…một cách lộn xộn bát nháo. Sài Gòn chưa có đường trên cao, hay hệ thống metro dưới đất, rất ít nhà vệ sinh công cộng, trạm điện thoại công cộng, thùng rác công cộng. Diện tích cây xanh, diện tích công viên quá ít tính trên tỷ lệ dân số. Sau 38 năm Sài Gòn thậm chí còn không có được một quảng trường lớn là nơi tổ chức các sự kiện có tầm cỡ, là chỗ cho người dân ra ngồi chơi, có những sinh hoạt đường phố như nhiều thành phố lớn khác trên thế giới. Hay những khu phố dành riêng để đi bộ.
Với người dân tại chỗ, một thành phố đáng sống không chỉ vì có nhiều cơ hội học hành, làm ăn, mưu sinh, mà bên cạnh đó, phải có một môi trường sống tốt-ít ô nhiễm, phương tiện đi lại tiện lợi, an toàn, nhiều cây xanh, nhiều công viên tạo lá phổi xanh cho thành phố, công viên và các quảng trường còn là những khoảng thở cho con người bớt ngộp bởi sự đông đúc chật chội luôn hạn chế tầm nhìn, vây hãm đầu óc, không cho tâm trí được nghỉ ngơi. Chứ cả thành phố chỗ nào cũng đầy đặc xe cộ người chen nhau đi lại trong khói bụi, tiếng ồn và cái nóng kinh khủng của xứ nhiệt đới từ sáng sớm đến đêm khuya, con người ta không nổi cáu, nổi khùng, không dễ dàng trút cái nỗi cáu bực đó vào người khác…thì mới là lạ.
Đôi khi đi qua những thành phố đẹp, yên bình ở những quốc gia phát triển, tôi lại chạnh nhớ đến Sài Gòn. Nếu kết thúc của ngày 30 tháng Tư 1975 khác đi, hoặc nếu VN đi theo một con đường khác, đất nước này đã khác hẳn sau 38 năm và Sài Gòn, thành phố tôi yêu, cũng đã khác xa.
Dù sao, tôi vẫn yêu Sài Gòn. Đối với tôi và có lẽ, với rất nhiều người khác, Sài Gòn chẳng bao giờ là thành phố Hồ Chí Minh, chỉ trừ trên giấy tờ hành chính buộc phải ghi theo luật pháp nhà nước Cộng hòa XHCN VN, Sài Gòn luôn luôn chỉ có một cái tên gọi duy nhất là Sài Gòn.

Biến cố 30-4-1975 qua âm nhạc .



Cách đây 38 năm, hàng triệu người Việt từ miền Trung và vùng cao nguyên Việt Nam bồng bế nhau theo đoàn quân VNCH di tản vào miền nam Việt Nam. Ngày 30 Tháng Tư 1975, chính thể Việt Nam Cộng Hòa chính thức cáo chung.
Vào những ngày cuối Tháng Tư 1975, hàng vạn người đã bỏ nước ra đi tìm tự do bằng đủ mọi phương tiện; trên những con thuyền bé nhỏ, đến những tầu chiến hải quân, hay máy bay vận chuyển, hoặc trên những chiếc trực thăng...
Những ngày sau đó, ở Việt Nam là những nhà tù trá hình được gọi là "Trung Tâm Cải Tạo", giam giữ hàng triệu quân nhân công chức VHCH để trả thù. Hàng triệu người Việt tiếp tục vuợt biên, vượt biển tìm tự do trong mười mấy năm sau đó.
Đối với họ, Tháng Tư 1975 là Tháng Tư Đen và Ngày 30 Tháng Tư luôn là Ngày Quốc Hận. Trên đường tìm tự do, hàng vạn người đã bỏ thây trên biển cả hay trong rừng sâu nước độc. Với rất nhiều người, 30 Tháng Tư cũng là ngày cúng giỗ những người thân đã nằm xuống.
38 năm trôi qua, những sự thật về "chiến thắng", "giải phóng", hay "xâm lăng" đã hiện rõ, ai là bên thắng, ai là bên thua và chính nghĩa ở đâu, đã phơi bày. Kỹ thuật tân tiến về thông tin đã làm các mặt nạ "giải phóng" rơi xuống. Hiện tình đất nước đổi thay, Việt Nam đang phát triển hay mất dần vào tay Trung Quốc? Sự thật bi đát đã phơi bày và chính những người trẻ sống và lớn lên trong chế độ như Việt Khang, Đoàn văn Vươn, Nguyễn Đức Kiên... là những nhân chứng sống hùng hồn cho những ai còn ảo tưởng về Xã Hội Chủ Nghĩa. Người dân Việt trong nước vẫn tiếp tục hy sinh và giai cấp độc quyền thống trị chỉ biết có quyền lợi riêng tư đang ngự trị trên quê hương. Rất nhiều người cho rằng những người cầm quyền không hề quan tâm đến sự tồn vong của đất nước. Không ít người tự hỏi, phải chăng "nhà nước" đang góp phần tích cực phục vụ cho âm mưu biến Việt Nam thành một phần của Trung Quốc.

Thành công xứ người


rick-perry-250.jpg
Thống đốc Rick Perry với người Việt trước tòa nhà Quốc Hội Texas. Hình của TTV Hiền Vy.

Những người di tản tìm tự do 38 năm trước đã và đang làm gì tại hải ngoại? Nhiều người cho rằng cuộc di tản của hàng triệu người Việt ra hải ngoại có lẽ còn là một cơ may cho sự tồn vong của người Việt. Trong 38 năm qua, những người Việt bỏ nước tìm tự do đã tái tạo cuộc sống mới, mang lại cho họ và thệ hệ thứ hai nhiều thành quả và hy vọng. Chính những ngân khoản khổng lồ nhiều tỷ Mỹ Kim người Việt hải ngoại gửi về cứu trợ thân nhân hàng năm, đã và đang giúp cho kinh tế Việt Nam sống sót.
Người Việt hải ngoại nói chung và tại Texas nói riêng, đang đi vào một giai đoạn mới. Có thể nói là họ đã trưởng thành sau một thời gian dài đau buồn sống lưu vong để trở thành những công dân trực tiếp đóng góp vào quê hương mới.
Vào Tháng Tư năm nay, lưỡng viện tiểu bang Texas đã đồng chấp thuận, ngày Thứ Tư 17-4-2013, là ngày vinh danh người Mỹ gốc Việt tại Texas, "Vietnamese Americans Day In Texas". Đây là kết quả của cuộc vận động của dân biểu TB Hubert Võ tại cả Hạ viện lẫn Thượng viện Texas trong nỗ lực vinh danh cộng đồng gốc Việt.
Trong bài diễn văn đọc trước Hạ Viện Texas, Dân biểu Hubert Võ nhắc đến những gian khổ và hy sinh của người Việt trên đường vượt biên, vượt biển tìm Tự do sau biến cố 1975. Ông nói rằng, những người Việt sinh sống tại Texas đóng góp trong sự phát triển kinh tế của tiểu bang, cũng như làm phong phú thêm Văn Hóa của Texas. Ông cũng thay mặt những người Việt tại đây, cám ơn người bản xứ đã giúp đỡ và đối xử công bằng với cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong những năm qua. Ông cảm ơn sự can đảm và hy sinh của cựu chiến binh Hoa Kỳ và gia đình của họ trong cuộc chiến tranh Việt Nam. Ông cũng nói, dù có sự khác biệt giữa hai nền Văn Hóa, Phong tục và Ngôn ngữ, nhưng người Mỹ gốc Việt và người bản xứ cùng có chung một lý tưởng yêu chuộng Tự Do.
Có mặt tại Austin, ông Đinh Quang Tiến, một người ủng hộ DB Hubert Võ chia sẻ:
"Dịp 30/4 thì thường thường tất cả cộng đồng tổ chức kỷ niệm Ngày Quốc Hận, tức là ngày mất nước, tuy nhiên anh Hubert Võ là dân biểu Việt Nam, anh ấy nghĩ rằng là qua bao nhiêu năm rồi, người Việt Nam từ năm 1975 đều đã ổn định cuộc sống và thành công. Thế hệ cựu quân nhân đã hy sinh để nuôi con cháu học thành tài. Đến bây giờ, thế hệ thứ hai đã thành công và phục vụ trong mọi ngành nghề, công sở, hãng xưởng. Đóng góp rất nhiều công trình quan trọng cho việc phát triển của nước Mỹ và tiểu bang Texas. Đó là lý do anh Hubert Võ muốn TB Texas, đã được cộng đồng Việt Nam đóng góp và xây dựng sự phát triển vững mạnh của đời sống cũng như kinh tế, nên anh ấy làm một Nghị Quyết cho Quốc hội, cả Thượng viện và Hạ viện, vinh danh cộng đồng Việt Nam, người Việt Nam trong tiểu bang Texas này."
Từ Dallas đến tham dự Ngày Người Mỹ Gốc Việt, mặc dù rất phấn khởi về sự thành đạt của đồng hương nhưng cô Kim Oanh không khỏi bồi hồi khi nhắc đến Tháng Tư năm 1975:
"38 năm rồi, nhưng cứ tới Tháng Tư là, bây giờ nói thì cũng còn hơi cảm xúc, cộng đồng Fort Worth và Dallas vẫn hợp tác tổ chức. Màn cảm động nhất là màn dâng hoa. Mỗi năm, thí dụ như 38 năm thì dâng 38 đóa hoa. Năm nay cũng vậy, dâng hoa trắng để tang cho ngày mất nước ..."
Trong khi đó, ông Trần Văn Chính, chủ tịch Hội Cựu Tù Nhân Chính Trị tại Dallas thì hy vọng một tương lai sáng hơn nữa cho những người Việt lưu vong:
"Theo ý tôi, những người Việt Nam tỵ nạn mà được vinh danh tại một xứ sở tạm dung thì rất là quan trọng. Tôi hy vọng rằng sau buổi lễ hôm nay sẽ có nhiều tiến bộ hơn để những người Việt lưu vong như chúng tôi thì sẽ còn nhiều công việc khác để làm hơn nữa ..."

Vẫn mong ngày về

Còn ông Quang từ Houston thì vẫn hy vọng một ngày về, dù ông cũng hãnh diện với sự thành công của người Việt tại Texas:
"Chúng tôi hy vọng một ngày nào đó chúng tôi và tất cả mọi người Việt Nam đang tỵ nạn sẽ trở về lại Việt Nam mà không còn cộng sản."
38 năm đã trôi qua, với nhiều người Việt tỵ nạn Cộng Sản, mây mờ vẫn chưa tan, hương khói giỗ kỵ vẫn còn mỗi khi Tháng Tư về, nhưng có lẽ hận thù đã trở thành quá khứ. Những người Việt tha hương vẫn mong có một ngày về xây dựng lại quê hương, nhưng phải là một quê hương Việt Nam Tự do và Dân chủ.
Cho đến bây giờ, Ngày 30 Tháng Tư vẫn là Ngày Quốc Hận đối với họ, một ngày tưởng niệm và cầu nguyện. Họ cầu nguyện tiếng nói của Nguyễn Đức Kiên, những lời ca của Việt Khang làm cho con dân đất Việt tỉnh thức để thấy được nạn Bắc xâm quá gần kề. Họ cầu nguyện cho Công Lý Sự Thật được soi sáng khắp nơi, đặc biệt đến với lớp dân nghèo khó đang bị lãng quên và không có cả quyền làm người.

KBC 4029

nơi gửi vn
30 tháng 4.Tôi xin thắp 3 nén hương để cầu an cho các chiến hữu của tôi đã hy sinh trên mãnh đất Việt Nam này.
30 tháng 4. Tôi xin dâng lời cầu nguyện lên cùng Chúa Giêsu :" Xin đem các linh hồn chiến hữu của tôi được lên Thiên Đàng ở cùng Chúa tôi".
30 tháng 4. Một nữa VN, hồn đã mất.


30-4 Chào Quốc Kỳ VNCH và Một Phút Mặc Niệm / đúng 12 giờ trưa trên Đại Lộ Bolsa / phía trước Phứớc Lộc Thọ



Vong Linh Bao Kẻ Vì Tổ Quốc, Việt Nam Hùng Sử Nở Muôn Hoa


Monday, April 29, 2013

30-4 Kingbee, SQKQ, Lôi Hổ và Hội Nha Kỹ Thuật Nam Cali không quên Thương Phế Binh Nha Kỹ Thuật


Ân Nhân:
Hội Ái Hửu Nha Kỹ Thuật Nam California $200.00
NT Kingbee Phi Đòan 219 / San Jose       $100.00
Kingbee Trần Vê PĐ219                              $25.00
Kingbee Trần Khánh  PĐ219                       $25.00
Chiến Hữu Lôi Hthuộc Chiến Đòan 2 X$30.00
Thần Tượng Tôn Thất Kim PĐ 215 và 
anh em Khóa 69B/SQKQ                             $45.00
Phạm Hòa                                                    $35.00

Tổng cộng thu:                                            $460.00

Chi:
TPB Nguyễn Hữu Phước Tóan 722            $50.00
TPB Nguyễn Sương Tóan 713                    $50.00 
Thương Phế Binh Nha Kỹ Thuật Tù Bắc Việt / Người Biệt Kích Lãng Quên Trần Văn Chiến               $350.00
Cước phí                                                      $10.00 

Tổng cộng chi :                                           $460.00 



Em Nguyễn Hữu Phước, em đã nhận được tin và số tiền của anh Tôn Thất Kim Phi Đòan 215 và các anh khóa 69B/SQKQ, em xin thành thật cám ơn các anh đã có lòng thương và gữi về giúp đở em trong lúc khó khăn này, em cầu chúc  các anh được nhiều sức khỏe và may mắn. 
em xin thành thật cám ơn các anh ,
Em Nguyễn Hữu Phước 722,
Kính chào các anh , 


Thưa Chú ! cháu đã nhận được quà của Chú gởi cho Chú Chiến Cháu sẽ có hình Gia Đình Chú Chiến nhận quà & thư cảm ơn .
Sẽ gởi Chú trong vài ngày tới.                                                        cháu Hoàng .

Kính gửi anh Phạm Hòa
Vừa rồi chiều ngày 28/4/2013 Sương có nhận 50USD của anh Hòa gửi về cho Sương số tiền của NT219. Vậy tôi nhờ con tôi chuyển email cho anh Hòa biết tin. Sương và gia đình trân trọng cảm ơn anh và biết ơn tất cả quý ân nhân, cùng anh em bên ấy lời cảm tạ, đối với Sương và gia đình Sương.
Kính chúc anh Hòa và tất cả anh em ơn trên ban cho mạnh khỏe, an lành,hạnh phúc trong cuộc sống.
Kính thư.

Chào anh
NGUYỄN SƯƠNG


Sunday, April 28, 2013

Lễ Quốc Hận 30-4-2013 và Kỹ Niệm 10 Năm Tượng Đài Chiến Sĩ Việt Mỹ Westminster, California


 



 The RVN-US Veterans


 Kingbee Đặng Quỳnh PD219

 Không Quân Nam California





Nhảy Dù


Cảnh Sát Trường Westminster


Chris Phan, Hắc Long Phạm Hòa đang đốt hương

Hội Đồng Liên Tôn và VIP

Biệt Cách Dù, Biệt Động Quân, Nhảy Dù 



MC Minh Phượng, Diệu Quyên SBTN





Không Quân Group chào tay sau khi thắp Hương

Thượng Nghị Sĩ Lou Corea và Phạm Hòa NKT


Lê Thanh Xuân Đòan 11/68


Anh Chị Kingbee Phạm Văn Thận PĐ219

 Thắp hương Bàn Thờ Tổ Quốc

 Kingbee Đặng Quỳnh PĐ219

Lt. Colonel Craig Manderville

Hải Quân VNCH Nam California

 Biệt Kích Nhả Bắc Tống Văn Thái 


 LTT Lưu Văn Thuần Chiến Đoàn 1

Anh Chị Nguyển Thành Điểu BCH/NKT 


 BK Tống Văn Thái và Bác Mộc A Tài Sở Bắc NKT


Ron Osgood Professor Indiana University Study Vietnam War for school documents / War History




Hội Không Quân Trung California


Hội SVSQ Thủ Đức


Cựu Đại Tá Cổ Tấn Tinh Châu



Nghị Viên Chris Phan / Garden Grove

Nhiếp Ảnh Gia Võ Thiệu



Hải Quân

TQLC TrầnVệ





Ban Tù Ca Xuân Điềm







Nhiếp Ảnh Gia Quân Đội / SĐ3BB

Bà Hạnh Nhơn và Hồn Việt TV

 Đốt hương trên bàn thờ Tổ Quốc





Kingbee Đặng Quỳnh với Vòng Hoa Chu Văn An 





















Ban Tù Ca Xuân Điềm